Trong thời Ðức Thích Ca còn tại thế, khi đó có ông Trưởng giả tên
là Tu Ðạt, ông Trưởng giả này có một bà lão già tên là Tỳ Ðề La để coi giữ nhà
cửa, tất cả kho tàng vàng bạc. . . cũng đều tin cậy phó thác gìn giữ. Nhân một
hôm ông Trưởng giả thỉnh Phật và chúng Tăng để cúng dường. Những vị Tỳ kheo có
bệnh thì ông lại phải dùng mọi thứ thích nghi để cung cấp cúng dường.
Bà lão ở thấy vậy sanh lòng tham ghen ghét mà nói rằng: “Ông
Trưởng giả nhà này thật là ngu si mê hoặc, đến nỗi xin thụ giáo qui y cả những
Sa môn đi khất thực, có đạo nào mà như vậy”.
Bà ta lại sanh ra ý niệm: “Không muốn nghe thấy cái tên Tam Bảo
nữa”.
Hoàng hậu của vua Ba Tư Nặc là Mạt Lợi phu nhân nghe biết chuyện
đó, liền nói: “Ông Tu Ðạt Trưởng giả này thương mến bà lão ở như thương yêu
nàng Liên Hoa kiều diễm vậy”. Tức thời sắc cho ông Trưởng giả Tu Ðạt phải sai
vợ đến chầu hoàng hậu”.
Trưởng giả phu nhân đến nhà vua kính lễ Hoàng hậu và tâu rằng: -
Kính thưa Hoàng hậu, người ở nhà tôi quả thật ác khẩu, bất tín phỉ báng Tam
Bảo.
Hoàng hậu nói: - Sao không đánh đập đuổi đi?
Trưởng giả phu nhân thưa: - Tâu hoàng hậu: Ðức Phật là cha của tất
cả chúng sanh, thương tất cả như con đỏ, Ngài coi kẻ oán người thân như ruột
thịt, huống người ở già này mà Ngài lại không thương? Ta là con Phật, há còn đánh đập làm chi.
Hoàng hậu nghe Trưởng giả phu nhân tâu rồi,
tâm rất hoan hỷ mà nói rằng: - “Tôi muốn thỉnh Phật và Chúng Tăng, bà nên sai
người ở ấy đến trợ giúp việc cúng dường cho tôi, trước khi Phật và Chúng Tăng
đến”.
- Ông Trưởng giả liền sai người ở đem vàng
bạc đến giúp nhà vua để cúng dường Phật và chúng Tăng.
Khi Ðức Phật và Chúng Tăng tới cửa nhà vua,
thì người ở kia thấy rồi tâm sinh ra buồn rầu tức thời muốn bỏ chạy đi. Ðức
Phật ở trước người kia, giơ tay hoá thành 10 Ðức Phật, thần tướng trang nghiêm
phóng ra hào quang sang lớn, mỗi Ðức Phật lại nói ra mọi pháp mầu nhiệm. Người
ở kia ra về lại sợ thấy Phật nên không dám đi, Ðức Phật bảo người đó rằng:
“Ngươi thật là vô duyên đối với ta, ta lấy Phật nhãn xem biết ngươi chỉ có
duyên với ông La Hầu La mà thôi”.
Ðức Phật dùng Phạm âm sai ông La Hầu La qua
để hóa độ.
Bấy giờ Ngài La Hầu La thừa sức uy thần của
Phật dùng thần túc bay đi trên hư không mà đến, khi người ở thấy Ngài La Hầu La
có sức thần thông tự tại từ trên hư không mà xuống, tâm sinh ra rất vui mừng
chưa từng có, liền cầu xin quy y.
Bấy giờ Ngài La hầu La vì thương người ở kia
mà nói các pháp cho nghe, nghe rồi xin thọ Tam quy, ngũ giới, liền chứng được
sơ quả Thánh nhân Tu Ðà Hoàn.
Tâm Minh.
“Thân người khó được, Phật Pháp khó nghe,
Chúng Tăng khó gặp, Tín tâm khó sanh. . .”